Con bé thường bị mẹ la, đôi khi nó hờn mẹ, giận mẹ...nhiều lúc nó làm cho mẹ nó nổi nóng không thể kiềm chế được. Mẹ nó không thể mềm mỏng, dịu dàng mà phải la như tát nước vào mặt của nó, để nó mới hiểu rằng cở tuổi nó thì không thể phát ngôn những câu nói vô tâm như thế, nhất là khi nói đến người đàn ông được đại gia đình yêu quý nhất: em trai của nó. Mẹ la nó xong tắt máy và ngồi khóc, khóc vì thương hai con người to xác mà vẫn còn nhỏ trong mắt của mẹ, khóc vì giận bản thân sao lại nặng lời với nó như thế, mẹ khóc vì hối hận...Nhưng rồi sau đó, vẫn như mọi khi, mẹ và nó lại vui vẻ cười vang với những câu chuyện không đầu không đuôi của nó, mẹ và nó là như vậy đấy !. Mẹ nói nó là dạng người "khẩu xà mà tâm phật" vì điều này nên nó phải biết kiềm chế bản thân vì cuộc sống bên ngoài kia không ai có thể du di bỏ qua cho nó với những lời bộc phát khi nóng giận chưa kịp nghĩ sâu xa thấu đáu.
![]() |
Sưu tầm |
Ngày sinh nhật của mẹ, nó kể lại lời em trai nói với nó: "BB ơi, em bây giờ là người vô sản, không có gì tặng mẹ cả, em chỉ có thang điểm học hàng ngày gởi cho mẹ thôi", nghe kể lại, hai mẹ con ôm nhau cười trước câu nói của người đàn ông sáu múi. Còn nó, nó tặng cho mẹ hai món quà, một phong bì và một chiếc nhẫn. Nếu so sánh giá trị vật chất bên ngoài thì chiếc nhẫn đó so với mọi người không là gì cả nhưng đối với nó là tất cả những điều trân trọng yêu quý dành cho người mẹ - người bạn lớn đúng nghĩa trong cuộc đời của nó. Khi nhận quà mẹ nó chảy nước làm cho hai chị em ngồi kề bên cũng rưng rưng sắp khóc, mẹ nó yêu quý hai chị em nó như những vật vô giá và trong sâu thẳm mẹ nó thầm cám ơn người đã cùng mẹ nó tạo nên chúng nó. Em trai nó thì nói với mẹ một cách trang trọng như đang nói một sự kiện trọng đại " Mẹ nên đeo nhẫn này trong những sự kiện quan trọng thôi, hạn chế không mang thường xuyên bây giờ cướp bóc nhiều lắm nha mẹ". Còn nó thì nói " Bây giờ mẹ phải tận hưởng đi nha, con thấy mẹ hy sinh tiết kiệm nhiều quá rồi, không lúc nào lo gì cho bản thân cả". Đối với mẹ nó, khả năng mẹ nó có thể mua hơn hẳn chiếc nhẫn này nhưng đúng như nó nói mẹ không ngừng nghĩ về chị em chúng nó nên đối với bản thân mình mẹ thấy không cần thiết.
![]() |
Sưu tầm |
Sau khi nhận quà, nó hỏi mẹ có thích không, mẹ nó thật lòng nói " Tất cả mọi thứ các con tặng mẹ, mẹ đều trân trọng và gìn giữ, vì đây là tất cả sự chắt chiu, từ những tình cảm yêu thương nhất mà các con dành cho mẹ" Con bé lại bảo "Mẹ mang đi làm nha mẹ !" Nhìn chiếc nhẫn mẹ nói" Nhẫn này mẹ sẽ đeo vào dịp lễ tết hay đi đám cưới vì nhẫn đính nhiều hột đá mà đi làm thì có vẻ không hợp" . Nó liền nói " Con sẽ chở mẹ ra Công ty đổi lại mặc dù mất 20 % giá tiền cũng được". Chỉ còn hai tiếng đồng hồ để mẹ nó ra bến xe về NT nhưng nó lật đật kéo mẹ chở đi. Trên đường đi mẹ nó bảo "Thôi con, không kịp giờ để mẹ ra bến xe, vả lại mình bị mất cả gần hai triệu bạc trong khi mới mua chưa kịp đeo" . Nó vẫn nhất quyết hối hả lái xe mặc cho đường Sài Gòn tối Chủ Nhật kẹt xe không kể xiết. Ngồi phía sau xe để nó chở mẹ thương nó vô cùng, mẹ nó hối hận khi đã để cho nó chở đi đổi nhẫn. Đến nơi, người công ty tư vấn nếu đổi thì uổng quá, đây là mẫu nhẫn mới vả lại khi đổi sẽ lại mất tiền, mẹ nó quyết định không đổi và nó lại tất bật chở mẹ ra nhà xe cho kịp.
Thế đấy, nó là như thế, bởi vậy, lúc nào mẹ nó cũng đều lo lắng cho hai chị em nó, hai con người to xác nhưng trong mắt gia đình vẫn là những người còn nhỏ.
Một sinh nhật lại đến, lại thêm tuổi đời đối với gấu mẹ này. Mong tất cả lại tròn đầy.
Cứ thông lệ, ngày của mẹ nó nhưng mẹ lại nói về hai chị em nó. Câu chuyện của con khỉ già và người đàn ông sáu múi kể hoài không hết!!!
Bảo Nghi