Ngày mai là ngày cuối của đợt học "Cập nhật kiến thức cho lãnh đạo cấp phòng" trong tỉnh, một tuần trôi qua thật chậm với những bài giảng chính trị dài lê thê và buồn ngủ của giảng viên. Tội cho người giảng bài, nội dung thì khô khan mà người giảng thì chưa đủ làm mới, chưa đủ nhiều thông tin cập nhật mọi lĩnh vực cho học viên tỉnh ngủ trong tiết trời cực nóng của xứ sở như sa mạc này.
Ngồi kế bên tôi, là cô gái nhỏ kém tôi gần năm, sáu tuổi, em mũm mĩm, dễ thương, chân chất và hồn hậu, em chỉ hơn tôi là đã qua hai lần đò, hôn nhân đầy bất trắc. Với tấm lòng dung dị, yêu hết mình của em không thể níu giữ sợi dây tơ hồng mà ông tơ bà nguyệt gắn vào cho em. Em kể tôi nghe câu chuyện của mình nghe thật nhẹ nhàng như em đang kể chuyện của một ai đó, chứ không phải của riêng mình. Em yêu thật lòng, yêu vô điều kiện nhưng cuộc sống lại không đáp trả cho một tấm lòng nhân hậu và thiết tha với người mình yêu. Em mở điện thoại cho tôi xem ảnh cưới của mình, tấm ảnh cô dâu và chú rể mặt ngời ngợi hạnh phúc, cô dâu trong chiếc áo cưới trắng tinh khôi cười rạng rỡ bên chú rể đứng tuổi, điềm đạm. Một tấm hình thật đẹp, có ai ngờ nó vẫn chỉ là một tấm hình, nó chỉ kịp lưu lại thời khắc hạnh phúc ấy trong chốc lát để rồi ...hạnh phúc cứ vuột khỏi tay em, mặc dù em luôn cố giữ, như em nói, đến bây giờ em vẫn để tấm hình phóng to ấy trong phòng ngủ, vì em không thể quên người đàn ông của mình một thời...
Sưu tầm
Ngồi nghe em kể chuyện, tôi cảm thấy phụ nữ xung quanh mình đều bất hạnh ở mọi góc độ trong cuộc sống, để nhìn một phong thái đĩnh đạc, chuyên nghiệp trong công việc của những nữ công chức, những nữ trí thức...ai có hiểu rằng mỗi bóng hồng kia là những tâm hồn mong manh dễ vỡ, dễ bị tổn thương; mặc dù bên ngoài đầy vẻ tự tin, hoạt bát và năng động trong công việc, họ vẫn cần một bờ vai vững chãi khi đêm về, một lời chia sẻ, một cái ôm siết chặt để tiếp sức cho họ trong công việc với vai trò của một người vợ, người mẹ, người của công việc ngoài xã hội.
Tôi động viên em và hy vọng cuộc sống sẽ cho em những niềm vui, tiếp sức cho em trong những ngày sắp tới vì em còn rất trẻ, em cứ tin rằng giữa bộn bề của những mớ hổn độn trong cuộc sống sẽ có những thứ thật chỉnh chu, thật khớp đúng với tâm hồn và con người của em. Nhưng có một điều tôi khuyên em, cuộc sống còn có nhiều cái hay, cái đẹp, cái thật ý nghĩa không hẳn chỉ có hôn nhân là cứu cánh cuộc đời, hãy tìm cho mình một người bạn tâm giao để vui trong cuộc sống, còn bến bờ hôn nhân hãy đứng từ xa chiêm nghiệm, nếu bước vào rồi thì ... Tôi khuyên em như thế có cực đoan quá không ? Vì tôi chưa như em, chưa thấu hiểu hết tâm trạng hụt hẫng ấy. Em nhìn xa xăm...và nói, cuộc sống thật khó đúng không chị...?
Tôi nhớ có một bài hát lời thật hay "Hãy yêu như chưa yêu lần nào..." có thật thế không ? Khi thực tế không chỉ có màu hồng, hẳn đúng không em ?!
Bảo Nghi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét