Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

Tản mạn

         
         Nếu bạn là người hướng ngoại bạn thích công việc, bạn bè mang tính cộng đồng cao, khi đó bạn làm việc sẽ dễ dàng thành công vì ở đó bạn dễ kết nối với mọi người; còn nếu bạn là người hướng nội bạn làm việc độc lập, bạn thiên về người làm nghiên cứu, tư duy... nhưng đó là công việc, còn góc độ tình cảm nó trở thành một vấn đề thật khó lý giải. Nó giống như bạn là người thích ăn, thèm ăn và thường ăn những món ăn có nước, ví như: bún, phở, miến...lâu lâu bất đắc dĩ vì không có những món khoái khẩu của bạn, bắt buộc bạn phải ăn những món khô: cơm tấm,bánh xèo, bánh cuốn...thì ôi thôi, bạn chỉ làm vừa lòng cái dạ dày của mình chứ thật ra cái miệng của bạn sẽ lên tiếng. Trong cuộc đời không hẳn chỉ là vậy, có thể có những lúc bạn khẳng định rằng thà bạn nhịn đói để chờ được ăn món mà mình thích chứ chắc rằng không ăn những món khác...nhưng tới giai đoạn nào đó, ở một hoàn cảnh cụ thể nào đó vô tình bạn ăn cái món trước đây không phải là món khoái khẩu của mình...lúc đó bạn cảm thấy nó ngon và rất ngon nữa đằng khác và suy nghĩ của bạn nói lên rằng "ôi, món này rất lạ, ngon đấy, tại sao trước đây mình ăn không bao giờ nghĩ đến ..." .
          Cuộc sống là thế, giống như khi kết bạn, bạn luôn tìm và dễ rung động trước người có sở thích giống mình, nếu bạn tính trầm, ít hoạt ngôn, bạn sẽ không thích những người liến thoáng, ồn ào, họ như những cơn lốc, tuôn trào cảm xúc với bất cứ ai ...trong các cuộc vui nếu thiếu họ cuộc họp mặt sẽ không bao giờ thành công. Và bạn đang trong không khí ấy, những con người ấy, bạn cười bạn tán thưởng những câu bông đùa của họ một cách thật lòng nhưng để cho bạn một sự lựa chọn, chọn một người mà để bạn nói hết được những suy nghĩ thầm kín nhất của mình thì chắc chắn rằng cái con người hoạt ngôn kia không phải là người mà bạn tin tưởng để đặt niềm tin bộc bạch. Nhưng cuộc sống cho ta thấy rằng, qua thời gian, qua những trãi nghiệm...người mà bạn không bao giờ nghĩ đến, một lúc nào đó bạn lại dễ dàng bộc bạch hết với họ, bạn khóc cười với họ khi biết rằng họ đang đem lại niềm vui đến cho bạn.
        Có những niềm vui thật khó lý giải, chỉ là câu nói bông đùa, tưng tửng nhưng nó lại cho bạn nhớ lâu, hình như cuộc sống có quá nhiều nỗi lo nên cần những câu bông đùa vô thưởng vô phạt ấy. Mà người nói ra những câu nói ấy lại là người mà bạn không bao giờ nghĩ đến. Họ có cái cho bạn tin, họ có cái thật dễ thương mà đôi khi bạn tưởng chừng mình không cảm được và họ cười nhiều, tếu táo nhiều nhưng ...chưa chắc họ là người có nhiều niềm vui nhất.
     Điều quan trọng là khi buồn bạn lại nhớ đến họ ! Có quá bất công cho họ không ?
                                                                                                                       Bảo Nghi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét