Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015

Ngoài kia gió thổi

          Những cơn mưa cuối mùa còn sót lại, ầm ào trút nước, để nhường lại những cơn gió vào đông. Tiết trời bắt đầu có sự thay đổi, sáng nay trời se lạnh, bầu trời âm u, vần vũ như còn vương vấn một vài cơn mưa. 
       
                                                                                                          Sưu tầm
           Mỗi khi mùa gió về, cảm giác nao nao buồn giữa cái thị xã nhỏ bé đang dần được nâng lên tầm thành phố. Thành phố có những con đường còn vắng vẻ ánh đèn, thành phố chỉ đông đúc, nhộn nhịp vào những dịp lễ tết, vì những lúc như thế những đứa con xa quê bôn ba vào thành phố lớn kiếm việc mưu sinh có cơ hội và điều kiện mới quay về nhà và ít nhiều cảm được cái lạnh của khí trời buồn hiu hắt...mà chắc rằng không ai không thể nào quên. Mỗi tối, khi ánh đèn đường bật lên mình lại nhớ quay quắt ánh đèn Sài Gòn. Đứa nhỏ khi cất tiếng khóc chào đời và lớn lên tại thành phố lớn nhưng cuộc sống đưa đẩy lập nghiệp tại một thành phố nhỏ, với những gì cũng nho nhỏ đôi khi luộm thuộm sơ sài mặc dù sự cố gắng của con người đã cố nhưng vì chỉ là giới hạn.
         Đêm về ở một vùng biển trên bản đồ địa lý nó vẫn còn mang nét sơ khai, bàng bạc buồn đưa người ta đến những nỗi nhớ mơ hồ về một vùng ký ức xa xôi. Đi trên phố vắng, thi thoảng vài chiếc xe mô tô vụt lướt qua và biến mất trong màn đêm, thấp thoáng là vài chiếc xe đạp của các bạn học sinh cấp ba đi học thêm về muộn...tất tả, gò lưng trước cơn gió ngược và cái lạnh chuyển mùa..nhìn cảnh ấy mình lại nhớ về người bạn nhỏ!
      
                                                                                                  Sưu tầm
          Nhớ những ngày đứng trước hiên nhà cô giáo trong những tối mùa gió lạnh thế này để đón bạn nhỏ tan lớp học thêm, trời càng tối, nhìn gương mặt bạn bơ phờ sau một ngày chỉ học...trái tim người mẹ thổn thức và bên kia hình ảnh cô cậu  học trò không có ba mẹ đến đón lọc cọc đạp xe về trong đêm...hình ảnh ấy vẫn theo mình trong suốt những ngày khi trời trở đông. Mỗi tin nhắn gởi về bạn đều hỏi "Gió có về chưa mẹ và trời có lạnh lắm không ?"
        Bây giờ bạn nhỏ đã vào thành phố lớn học, đã là một cô sinh viên năm tư đầy nhiệt huyết, mặc dù sống ở thành phố náo nhiệt nhưng bạn nhỏ vẫn không quên mùa gió quê nhà, mỗi tin nhắn, mỗi cuộc điện thoại bạn đều hỏi, tuy dù bạn vẫn khẳng định bạn không thích mùa gió nhưng bạn vẫn luôn nhớ và đau đáu mỗi khi mùa gió về.
         Tối nay mình sẽ nhắn tin "Hình như gió về sớm hơn..."
         Ngoài kia gió thổi và trời đã sắp vào đông!

                                                                                                                   Bảo nghi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét