Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

Không đề

  
          Có những lúc tôi cần ..., chạy ào ra buông bỏ mọi ưu phiền, bạn giang tay nâng tôi nhè nhẹ, vỗ vào tôi như thể tình đầu,
          Có những lúc bình minh thức dậy, sóng lăn tăn cát sột soạt dưới chân mình, bạn xanh biếc màu thiên thanh bất diệt, ôm vào lòng, bạn vẫn mãi trong tôi,
          Có những lúc mây đen vần vũ, bạn thét gào từng ngọn sóng ầm vang, bạn là ai …cứ ngỡ mãi không quen, tôi đau đáu nỗi niềm riêng với bạn,
          Có những lúc trời yên gió lặng, cứ ngỡ rằng, tôi-bạn mãi không xa, điệp khúc biển cứ rì rào như thể, sóng vỗ bờ, chỉ có bờ hiểu biển mà thôi,
          Tôi là gió ngàn năm bên biển, cùng biển mỗi chiều đưa cánh hải âu, 
          Có ai đó từng ngân nga nỗi nhớ "Nếu phải cách xa ... biển bạc đầu thương nhớ.." lời ví von ngân vào vách đá  "Chỉ có thuyền mới hiểu, biển mênh mông nhường nào..." Tôi và biển ở hai đầu nỗi nhớ ! Khắc khoải, ngóng trông...biển hát mỗi chiều,
          Xin là gió ngàn năm bên biển !
          (Bài có sử dụng một số câu thơ của nhà thơ Xuân Quỳnh)
                  
                                                                                                                 Bảo Nghi
                                                                                                    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét