Ngày
về, hắn tặng ta một nhánh xương rồng, gai xương rồng đâm vào tay chảy máu. Nhìn
trong mắt, hắn bảo “Cho nhỏ nhớ ta”. Sóng vỗ lào xào, từng cánh hải âu về
chiều. Nhớ biển thật nhiều !
Sưu tầm
Giữa
lòng phố, nhỏ bạn khều nhỏ ”Đi một chuyến về miền cát nóng, có kỷ vật gì không
?” Đưa nhánh xương rồng, nhỏ bạn trố mắt nhìn.
Đường
Sài Gòn làm ta nhớ hắn. Phải chăng, tình yêu là hơi thở cuộc sống ?. Ta khe khẻ
gọi thầm”Phan rang ơi Phan rang”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét