Ngõ nhỏ, phố nhỏ… nhà tôi ở đó…
Đi đâu, ở đâu ..có mấy “sao”, có “đẳng cấp” thế nào… nhưng trong tôi vẫn
muốn quay về góc phố nhỏ của mình. Nói như ông bà ta xưa sơn hào hải vị vẫn không quên cà
pháo mắm tôm. Mỗi sáng cuối tuần chúng tôi lại hàn huyên bên tách cà phê cóc để
được nói về những điều thật nhỏ bé, giản dị trong cuộc sống hàng ngày nhưng lại
rất cần người chia sẻ. Hôm nay thời tiết thế nào, chương trình Điều ước thứ bảy
ngày hôm qua trên TV ra sao, kể về bé con đi học xa gọi điện về nhà hỏi “mẹ ơi
ngoài mình lạnh và có gió nhiều không mẹ ? ”…. những câu chuyện không đầu không
đuôi, linh tinh nhưng sao quá đỗi thân thương và gần gũi. Nhìn bên kia góc công
viên mấy vị đàn ông phì phèo thuốc lá bên ly cà phê nhỏ giọt đang đắm chìm trong
dàn đồng ca của các loại chim. Một thú chơi tao nhã của người thượng lưu hà
thành ngày trước nay lại được những anh bảo vệ chung cư, anh lái xe tải, anh công
chức, anh thợ hồ… cùng say, cùng chơi, làm ai ở góc phố nhỏ này cũng phải ngạc
nhiên quá đỗi. Mỗi sáng thứ bảy, chủ nhật, các vị lại lần lượt đem lồng chim
của mình ra treo trên giàn cây để cùng thưởng thức, cùng cạnh tranh chấm điểm
giọng hót chim nào hay nhất…. Các bà vợ lại quá tự hào và thích thú với đấng
phu quân của mình, tuổi càng về chiều càng đầm thấm trong cách chơi, cách
thưởng ngoạn. Ôi chao sao mà ngưỡng mộ quá !.. Thú vị và thật đẹp phải không
bạn, nét đẹp trong cuộc sống đời thường rất nhân văn mà. Bên cạnh bàn của chúng
tôi những cậu thanh niên áo quần lem luốc của thợ công trình nhưng ngày cuối
tuần vẫn có thú chơi chim cảnh , các em đem theo lồng chim treo trên cây của
quán cóc cà phê vừa nhâm nhi, vừa tán gẫu, vừa ngắm con chim yêu quý của mình.
Ai nói cuộc sống bây giờ xô bồ, náo nhiệt, con người chỉ lo làm giàu và kiếm
tiền, góc phố nhỏ của tôi hình như không là vậy, nó bình lặng, thanh bình và yên
ả đến lạ thường so với cái ồn ào náo nhiệt ở ngoài kia.
Buổi sáng thành phố với nhà cao tầng, với xe máy, xe con bốn bánh chạy
đầy phố nhưng bạn có nghe văng vẳng
tiếng gà trống gáy, tiếng chim cu cúc cù cu, tiếng chim bồ câu gù gù hay tiếng
hót lảnh lót của họa mi, chào mào ngoài sân; thật hiếm nhưng lại có ở góc phố
nhỏ nhà tôi đấy bạn ạ !. Không tưởng phải không, nhưng không phải là không thực
hiện được, cuộc sống xô bồ bon chen nhiều quá bây giờ mọi người lại cần những
khoảng lặng như thế, đâu khó để tìm, đâu đắt để mua, tự mình tạo cho mình cũng
được đấy thôi.
Thành phố thiếu cây xanh nhưng đầy tiếng chim hót, thử xem, ngõ nhỏ, phố
nhỏ …nhà tôi ở đó./.
(Ngõ nhỏ, phố nhỏ, nhà tôi ở đó, Lời bài hát Hà nội và tôi của Nhạc sĩ Lê Vinh)
(Bài được đăng
trong báo Phụ Nữ Việt Nam,
số 144 (4035) ngày 01/12/2014) Bảo Nghi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét